Nhớ về Hà Nội - Đỗ Ngọc Thạch
Đỗ Ngọc Thạch
Nhớ về Hà Nội
Lúc nào cũng nhớ về Hà Nội
Nhớ Hồ Tây, Hồ Gươm, Cầu Long Biên...
Nếu em có đến bia Văn Miếu
Khắc dùm tôi nỗi nhớ triền miên...
Ô Quan Chưởng
Cửa ô giờ đã khác rồi
Tình em cũng chẳng như hồi mộng mơ!
Mai sau dù có bao giờ
Ngày ngày tôi vẫn đợi chờ ... Ngày xưa!
Làm báo
(gửi Nguyễn Vỹ)
Thời thế bây giờ càng thấy khó
Cũng như ông xưa khổ như chó
Làm Báo, Làm Văn chán mớ đời
Cứ mãi gieo hoài cái "vần ó"!
Trước Bảo tàng vua Quang Trung
Một thời phấp phới cờ đào
Hành binh thần tốc ra, vào như bay
Giờ sao vắng lặng thế này
Như câu chuyện cổ trong tay em cầm?
Cái máy chữ xách tay
Máy chữ như thể người yêu
Như hình với bóng, sớm chiều bên nhau
Bao niềm vui sướng, khổ đau
Cùng nhau chia sẻ, cùng nhau trọn đời!
Cầu Long Biên
Ban đầu vì ở Hải Phòng
Cho nên tôi phải qua sông lụy cầu
Sau này ở tận đâu đâu
Về Hà Nội phải qua cầu mới yên!
Hồ Tây
Hồ Tây có một mối tình
Cớ sao em cứ lặng thinh... để rồi
Để rồi hai đứa đôi nơi
Để Hồ mãi mãi nói lời biệt ly!
Hồ Gươm
Hồ Gươm ẩn chứa điều gì
Để cho tôi cứ bước đi lại dừng?
Để cho em nói ngập ngừng
Giá như ngày ấy ta đừng quen nhau!
Đỗ Ngọc Thạch
Sông Thơ Nhớ về Hà Nội - Đỗ Ngọc Thạch |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét